Gặp Đúng Lúc, Yêu Đúng Người full

Chương 122: Lần đầu tiên mất mặt

/624
Trước Tiếp
Sau màn náo nhiệt ngắn ngủi, buổi lễ trao giải sắp bắt đầu.

Trừ minh tinh nghệ sĩ a, có không ít fashioner, người ở giới kinh doanh, nhân vật hot trên mạng... tụ tập đông đúc, vô cùng náo nhiệt. Đúng là từ trước đến nay Phó Cẩm Hành chưa từng tham gia hoạt động tương tự, đây là lần đầu tiên.

Sự có mặt của hắn khiến bầu không khí ở hiện trường sôi sùng sục nhất suốt mấy năm gần đây. Người kinh ngạc nhất trong đó, dĩ nhiên chính là Trương Tử Hân. Hai ba năm gần đây, cô ta được coi là khách quen của lễ trao giải, năm nào cũng được mời, năm nào cũng có giải thưởng.

Năm thứ nhất là tài năng mới xuất sắc nhất, năm thứ hai là vai nữ phụ xuất sắc nhất, nếu không ngoài dự liệu, nghe nói năm nay có thể lấy được giải nhân vật nữ chính xuất sắc nhất, hoặc là nữ diễn viên được chào đón nhất.

Cho dù cái nào cũng đều là giải thưởng quan trọng, một cái là đánh giá trên phương diện diễn xuất, một cái là đánh giá trên phương diện sức ảnh hưởng.

Đương nhiên, cũng không loại trừ được cả hai cái, vậy thì càng nở mày nở mặt. “Anh Phó, không phải anh nói là không đến sao?”

Trương Tử Hân xách lễ phục dạ tiệc, chậm rãi đi qua. Tối nay cô ta dày công trang điểm, tổng thể tạo hình rất có tiên khí, phù hợp với kiểu nữ thần... Tóc dài gợn sóng vấn nhẹ ở sau gáy, trên trán đeo băng đô khảm đá, tóc mai rủ xuống hai bên, càng tôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp.

Minh tinh và người bình thường tuyệt đối khác nhau, cho dù là bề ngoài, hay là khí chất, điểm này là không thể nghi ngờ.

“Anh nói vậy à? Ừm, ý anh là, anh không đến với em, không nói không đến.”

Phó Cẩm Hành nhẹ giọng trả lời, trên mặt hắn thậm chí còn mang ý cười như có như không.

Câu này làm Trương Tử Hân không nên được giận, mặc dù ở bên cạnh bọn họ không có người ngoài, nhưng cô ta vẫn có một loại cảm giác nhục nhã. Cô ta cố gắng duy trì sự bình tĩnh, không hổ là xuất thân diễn viên, đến lúc này rồi, Trương Tử Hân vẫn có thể duy trì nụ cười.

“Đúng thế, đó là do em hiểu sai, có lẽ vì trước kia em luôn quen cùng anh tham dự những sự kiện công khai thế này, đã tạo thành tư duy mặc định rồi.”

Trương Tử Hân tự trấn định, giành lại chút mặt mũi.

Nói xong, cô ta dùng ánh mắt khiêu khích nhìn về phía Hà Tư Ca đứng ở bên cạnh Phó Cẩm Hành, khóe miệng khẽ cong lên.

Đáng tiếc là, ở trong nhận thức của Hà Tư Ca, người đàn ông trước giờ luôn là của mình không chịu ra mặt bảo vệ thì mới cần phụ nữ đích phải thân thể hiện.

Cho nên, cô căn bản không nhìn Trương Tử Hân, một mình như đi vào cõi thần tiên.

“Bà Phó, lần đầu tiên đến nơi như này, vẫn thích ứng được chứ?” Thái độ hờ hững của Hà Tư Ca làm Trương Tử Hân nghiến răng, chủ động xuất kích. “Vẫn ổn, tôi không cần giả làm bình hoa, làm một khán giả biết vỗ tay là được.” Hà Tư Ca khẽ mỉm cười, có cương có nhu, lời nói mang ý châm biếm. Cô không cảm thấy mình có gì quá đáng, đối phương đã tiến hành hành động rồi, mình chỉ nói mấy câu khó nghe, so sánh ra đúng là quá hiền lành. Từ khi bắt đầu xuất đạo, Trương Tử Hân đã cố gắng muốn hất bỏ cái mũ “bình hoa”, thế nhưng thói đời khó khăn, cô ta đóng mấy bộ phim rồi cũng vẫn để lại cho người khác một loại ấn tượng bình họa.

“Là khán giả thì xem kịch cho tốt, dù sao sân khấu không phải là nơi ai cũng có thể lên được.”

Bị Hà Tư Ca chặn họng, sắc mặt Trương Tử Hân cũng trở nên có chút hung ác.

Tình địch gặp mặt, đỏ mặt tía tai, chính là đạo lý này. “Không sai, lên được là bản lĩnh nhỏ, xuống được mới là bản lĩnh lớn. Cô Trương, cô phải đứng cho vững đó, tôi sẽ ở dưới sân khấu vỗ tay cho cô.”

Hà Tư Ca mím môi, nụ cười không giảm đi.

Nực cười, nghĩ cô làm nhà tổ chức sự kiện đắt tiền mấy năm uổng phí à, có kẻ khó hầu hạ thể nào cô chưa từng gặp qua, nhất là kiểu con nhà giàu, không có bao nhiêu bản lĩnh, tật xấu ngược lại rất nhiều, không phải cô cũng đổi phó từng người một đó sao?

Chỉ là một nữ minh tinh tự bành trướng, Hà Tư Ca còn thật sự không coi ra gì. Không đợi Trương Tử Hân nói gì, Phó Cẩm Thiêm đã bưng mấy ly champagne, mỉm cười đi qua đây. Anh ta giống như hoàn toàn không cảm nhận được bầu không khí đè nén bốn phía, đưa champagne cho Phó Cẩm Hành và Hà Tư Ca, còn cố ý hỏi: “Này, sao mọi người còn không ngồi đi, đứng ở đây làm gì?”

Nhìn dáng vẻ kia là hoàn toàn coi Trương Tử Hân sống sờ sờ ra đó như không khí, giống như không nhìn thấy. Phó Cẩm Hành cười nói: “Nhóc con này còn chưa tháo bột đã chạy loạn ra ngoài, cũng không sợ bác sĩ bắt cậu về à?” “Không sợ, nếu như là bác sĩ xinh đẹp, vậy em cầu cũng không được.” Phó Cẩm Thiêm cười giơ hai tay ra, dáng vẻ như chỉ muốn để người nhanh chóng đến bắt anh ta. Nhìn hai người bọn họ vừa nói vừa cười, Trương Tử Hân âm thầm nghiến răng. Cô ta liếc mắt, thấy đuổi váy của Hà Tư Ca buông dài dưới đất.

Nhìn lên, thấy Hà Tư Ca mặc một bộ lễ phục dạ tiệc đuôi dài màu vàng kiểu yếm ngực, có một đoạn đuôi rủ ở sau lưng, Trương Tử Hân thản nhiên đi đến gần.

Cô ta nhân lúc Hà Tư Ca không chú ý, giẫm một chân lên đuôi váy.

Những chuyện tương tự ở trong giới giải trí quá nhiều, trong thời gian Trương Tử Hân chưa nổi tiếng, cô ta đã tận mắt thấy nhiều lần. Đương nhiên, có người là bị hãm hại, có người là cố ý muốn thành trọng tâm, thu hút ánh nhìn. Lúc mặc lễ phục dạ tiệc kiểu yếm ngực này, bên trong không thể mặc áo lót bình thường, bình thường đều sử dụng miếng dán ngực, vị trí có thể che đậy cũng có hạn. Một khi lễ phục dạ tiệc tuột xuống, thế nào cũng lộ ra một phần lớn da thịt, mặc dù không lộ cái gì, nhưng cũng tuyệt đối khiến mọi người liếc nhìn. “Đi thôi, sắp đến giờ rồi, chúng ta vào ngồi trước.” Phó Cẩm Hành nhìn đồng hồ, nghiêng đầu nói với Hà Tư Ca.

Cô cũng gật đầu: “Vâng, được.”

Nói xong, Hà Tư Ca định đi.

Đúng lúc này, cô mơ hồ phát giác ra chút khác thường, nhưng cô không biểu hiện ra, mà khẽ cụp mắt xuống, dùng khóe mắt liếc Trương Tử Hân vốn dĩ đứng ở bên cạnh mình. Vừa mới nhúc nhích, hình như chân váy bị cái gì giẫm vào, trong đầu Hà Tư Ca lóe lên, lập tức phản ứng lại. Suy cho cùng cô đã từng làm hơn trăm hôn lễ, ở hôn lễ, phần lớn váy cưới của cô dâu đều có phần đuôi rất dài, cho nên nhất định phải bố trí một trợ lý trang phục, lúc nào cũng phải đi sau lưng, chính là lo lắng đuôi váy của cô dâu bị đạp phải, vậy sẽ ngã ngay tại chỗ. Hà Tư Ca không nhịn được phát ra một tiếng cười lạnh trong lòng, đã lăn lộn trong giới mấy năm rồi, lại vẫn dùng loại thủ đoạn thấp hèn này, Trương Tử Hân, cô xứng với Phó Cẩm Hành nâng đỡ cô bấy lâu à! Cô giả vờ như không biết, tiếp tục đi về phía trước hai bước.

Phần đuôi váy nhanh chóng bị kéo căng ra, chỉ cần Hà Tư Ca đi thêm một bước nữa, bị lực ảnh hưởng, lễ phục dạ tiệc trên người cô rất có thể bị tuột xuống tại chỗ.

Cô đột nhiên đứng im, xoay người lại, cơ thể hơi lảo đảo, giống như không đứng vững, tay run lên.

Ly champagne đẩy hắt hết lên eo Trương Tử Hân! Tiếng phụ nữ hét chói tai đột ngột vang lên, thu hút ánh mắt của mọi người. Trương Tử Hân chỉ cảm thấy trên người lành lạnh, cô ta cúi đầu nhìn, trên lễ phục dạ tiệc màu trắng bất ngờ xuất hiện một mảng vết rượu lớn vàng rực!

Cái chân đi giày cao gót của cô ta vẫn đang dùng sức giẫm lên đuôi váy của Hà Tư Ca, quên thu lại. “Cô Trương, tại sao cô phải giẫm lên váy tôi? Cô xem đi, tôi đứng không vững, suýt nữa bị ngã rồi.”

Hà Tư Ca giơ ly rượu đã trống không, nghiêm mặt nói.

Giọng cô mặc dù không cao, nhưng lại có thể khiến người khác nghe thấy rõ ràng, không sót một chữ. Mọi người sớm đồng loạt nhìn qua bên này, trên mặt lộ ra biểu tình khác nhau.

Có người đầu óc nhạy bén, đã sớm nhận ra manh mối rồi.

Có người dù tạm thời vẫn chưa rõ câu chuyện, nhưng nhìn qua cũng hiểu sơ sơ.

“Cô, cô hắt lên người tôi rồi! Trương Tử Hân thật sự cuống lên. Cô ta rất ít khi biểu hiện luống cuống như vậy trước đám đông, nhưng nghĩ đến mình còn sắp phải lên sân khấu nhận thưởng, không có cách nào giả vờ bình tĩnh được nữa.

Cả ly rượu hắt hết lên người cô ta, lau chùi cũng không được, rượu vẫn còn đang tí tách rơi xuống. “Đang yên đang lành, cô giẫm lên váy tôi, tôi có thể làm thế nào chứ, tôi cũng rất tuyệt vọng.” Hà Tư Ca vô tội nhìn Trương Tử Hân, trong đôi mắt xinh đẹp đầy vẻ không biết làm sao, khiến nhìn cô mới giống người bị bắt nạt.

So sánh diễn xuất, cô cũng không kém.

Nói rồi, thậm chí vành mắt Hà Tư Ca còn đỏ lên Cô cắn môi, liếc Phó Cẩm Hành một cái, muốn nói lại thôi. Những người khác cũng không ngốc, đương nhiên biết quan hệ giữa Phó Cẩm Hành và Trương Tử Hân, bây giờ vừa thấy ba người đều ở đây, mọi người đều có một loại cảm giác xem kịch hay.

Phó Cẩm Thiêm ở bên cạnh chêm vào: “Cô Trương, cô cố ý giẫm lên váy chị dâu tôi là muốn làm chị ấy mất mặt trước đám đông à?”

Trương Tử Hân há miệng, không nói được ra lời.

Đương nhiên cô ta không thể thừa nhận chuyện này, nhưng trừ lý do này ra, hình như lại không tìm được cách giải thích phù hợp nào khác.

Dù sao từ đầu cô ta đã không ngờ Hà Tư Ca sẽ phát hiện ra ý đồ của mình, còn bị đối phương hắt rượu lên người!

“Bỏ đi, cô Trương chỉ là nhất thời tức giận thôi, tôi không có ác ý với cô, hy vọng sau này cô cũng có thể duy trì tâm lý bình thường. Buổi lễ trao giải sắp bắt đầu rồi, cô đi sửa sang lại đi.” Hà Tư Ca bày ra thái độ khoan hồng độ lượng đúng lúc, cô rất rõ ràng, mỗi lời nói mỗi hành động bây giờ của mình đều bị vô số cặp mắt nhìn vào.

Cho nên, sao cô lại không làm chứ?

“Cô!”.

Trương Tử Hân trộm gà không thành còn mất nắm gạo, có khổ khó nói, hơn nữa một lúc nữa cô ta còn phải nhận giải thưởng, phải nhanh chóng đi xử lý vết bẩn nên chỉ có thể căm hận rời đi. Cô ta đi rồi, người xung quanh bắt đầu xì xào bàn tán. “Làm đẹp lắm.” Phó Cẩm Thiêm giơ ngón tay cái lên với Hà Tư Ca, nhẹ giọng khen ngợi. Cô ngơ ngác chớp mắt: “Không hiểu ý anh.”

Đương nhiên Hà Tư Ca sẽ không thừa nhận, cô phải diễn đến cùng, phát huy sự vô hại đến trình độ cao nhất.

Từ đầu đến cuối, Phó Cẩm Hành đều không nói gì, mà là dùng ánh mắt thận trọng nhìn cô chằm chằm.

Chậc, không ngờ, cô vợ nhỏ của hắn lại cũng có một mặt phúc hắc gian xảo. Có điều, hắn thích.

Buổi lễ trao giải chính thức bắt đầu, đến lúc trao xong giải thưởng nhỏ đầu tiên không quan trọng lắm, Trương Tử Hân mới cùng trợ lý khoan thai đến.

Rất rõ ràng, cô ta đến phòng vệ sinh giày vò nửa ngày, vẫn không có cách nào lau sạch được vết champagne trên lễ phục dạ hội, chỉ đành tạm thời đổi sang bộ khác. Vốn dĩ, bộ này là cô ta chuẩn bị để đến lúc nhận phỏng vấn của giới truyền thông sau lễ trao giải mới thay ra. Bây giờ chỉ đành đem ra ứng phó. Cách từ xa, Hà Tư Ca cũng cảm giác được ánh mắt bất thiện Trương Tử Hân ném qua chỗ mình.

Nhưng cô cũng không tức giận, còn nghiêng đầu cười lễ độ đáp lại đối phương. Ngoài mặt Hà Tư Ca cười rất ngọt ngào, nhưng trong lòng đang lẩm bẩm, bản sao, đừng tưởng là như vậy đã kết thúc, lát nữa đến lúc trao giải sẽ cho cô đẹp mặt!
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
0966505329Duyệt thẻ giúp mình với ạ - sent 2023-03-05 17:38:40
ruby1976Đọc 1/2 truyện xong thấy phí cả thời gian. N9 kiểu thiếu i ot mà cả già lẫn trẻ đều mê say. - sent 2022-11-07 23:45:09
Phương Thu1657585022Mới đầu đọc cũng hay đấy , nhưng càng về sau càng ghét nữ chính cảm giác đell có đầu óc. Tác giả buff nữ chính quá đà =)) Chính thức dừng 1 nửa khi đọc bộ này - sent 2022-08-11 00:45:56
zhuangpeii1121giải quyết xong hoắc gì gì đấy là chương nào thế mng - sent 2021-10-30 11:53:32
tieuduong123456789haiz vẫn là cái cảm giác sau khi đọc xong bộ truyện, truyện khá hay nhưng vẫn tiếc cho MKN kết HE mà không vui nổi huhu :(( - sent 2021-08-10 16:33:49
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương